TinParis . Lý chánh Trung là một người CS nằm vùng trong GH Thiên chúa Giáo. Xin quý vị đừng cho y là một người theo đạo Thiên Chúa nhưng đường lối Dân Tộc.Khi dùng chữ sai, ý nghĩa có khác. Chúng ta nên nhớ điều đó. Chính ngay Gs Nguyễn ngọc Huy, lúc đó còn không biết LCT là ai , nên mới tham dự cuọc Hội Thảo nầy.
Trong cuộc hội-thảo về vấn-đề Hoà-Giải Dân-Tộc do Hội PAX ROMANA tổ-chức tại Nhà Thờ Tân-Định ngày 21-4-1974,Giáo-Sư Lý Chánh Trung,với tư-cách thuyết-trình-viên trong cuộc hội-thảo đã đặt ra ba câu hỏi:
1. Tại sao phải Hoà-Giải?
2. Hoà-giải với ai?
3. Làm thế nào để đi đến Hoà-Giải?
Vì thì giờ dành cho mỗi tham-luận-viên quá ngắn,mỗi người chỉ phát-biểu có 8 phút,nên Giáo-Sư Nguyễn Ngọc Huy đã dùng trọn phần thời-gian này để trả lời câu hỏi thứ ba,câu quan-trọng hơn hết.Sau đây là nguyên-văn phần tham-luận của Giáo-Sư Nguyễn Ngọc Huy.
*****
Chúng tôi chỉ xin đóng góp ý-kiến về câu hỏi thứ ba mà Giáo-Sư Lý Chánh Trung đặt ra là "Làm cách nào để đi đến sự Hoà-Giải?" vì những lý-do sau đây:
1.Về hai câu hỏi trên,là "Tại sao phải hoà-giải?" và "Hoà-giải với ai?" chắc là không có sự khác-biệt bao nhiêu giữa những người tham-dự cuộc hội-thảo này.
2.Câu hỏi thứ ba là câu hỏi quan-trọng và thiết-yếu hơn hết nên chúng tôi xin để phần thì giờ dành cho tham-luận-viên vào việc khai-triển câu trả lời cho đầy đủ.
Chúng tôi nghĩ rằng muốn trả lời câu hỏi thứ ba này,trước hết,chúng ta phải tìm xem những trở-lực cho sự hoà-giải ở chỗ nào.Có thấy những trở -lực đó rồi,chúng ta mới có thể tìm cách phá tan nó để thực-hiện sự hoà-giải được.
Trái với quan-niệm của một số người,chúng tôi nghĩ rằng hiện nay,trở-lực đó không phải do các cường-quốc đã và đang can-thiệp vào vấn-đề Việt-Nam mà ra.Giữa Huê-Kỳ với Nga-Sô và giữa Huê-Kỳ với Trung-Cộng,đang có xu-hướng hoà-giải và việc vãn-hồi hoà-bình ở Đông Dương nằm trong khuôn-khổ của sự hoà-giải đó.Trong thực-tế,các cường-quốc nói trên đây đã phải giảm bớt rất nhiều việc cung-cấp võ-khí và đạn dược cho các phe lâm-chiến trong vùng này.
Vậy,trở-lực chính cho sự hoà-giải hiện ở phiá người Việt-Nam chúng ta nhiều hơn.
Xét tình-thế các nước bị chia đôi,phân nửa nằm trong tay cộng-sản,phân nửa nằm trong tay những người không Cộng-sản,chúng ta có thể nhận thấy rằng chiến-tranh giữa hai bên do phe cộng-sản gây ra chớ không phải do phe không cộng-sản và phe cộng-sản chỉ gây chiến khi họ thấy rằng họ mạnh hơn phe không cộng-sản.
Ở nước Đức,phe cộng-sản yếu hơn phe không cộng-sản nên hai bên đã sống yên-ổn với nhau cho đến ngày nay.
Ở Triều-Tiên,lúc đầu phe cộng-sản ở Bắc Hàn mạnh hơn nên mở trận chiến-tranh xâm-lăng Nam Hàn.Đến khi bị đẩy lui về phiá bắc vĩ-tuyến 38 và thấy Nam Hàn có lực-lương tương-đương với mình,họ mới để cho Nam Hàn yên.
Ở Việt -Nam,cộng-sản Bắc Việt cũng cho rằng họ mạnh hơn phe không Cộng-sản.Bởi đó,họ cố gắng tranh-đoạt chánh-quyền Miền Nam Việt Nam bằng cách tổ- chức Mặt Trận Giải-Phóng,và sau này,còn mang cả quân-lực của họ từ Miền Bắc đánh vào Miền Nam Việt Nam..
Việc ký-kết Hiệp-Định Paris chưa chấm dứt chủ-trương thôn-tính Miền Nam Việt Nam của họ,vì họ nghĩ rằng sau khi Huê-Kỳ rút quân,cán cân lực-lượng quân-sự đã nghiêng về phiá họ.Bởi đó,họ vẫn còn cho xâm-nhập vào Miền Nam Việt Nam rất nhiều cán-binh và võ-khí để tiếp-tục cuộc chiến-tranh.
Với mấy trăm ngàn binh sĩ và một số luơng võ-khí đủ để đánh lớn trong mấy tháng ở Miền Nam Việt Nam,cộng-sản Bắc Việt có thể mở cuộc tấn-công qui-mô như hồi Tết Mậu Thân hay hồi năm 1972.
Người không cộng-sản ở Miền Nam Việt-Nam không thể nào chấp-nhận sự hoà-giải nếu Bắc Việt còn duy-trì một áp-lực quân-sự thường-trực và lớn như hiện nay.Bởi đó,việc rút quân Bắc Việt ra khỏi Miền Nam Việt-Nam là điều tất-yếu cho sự hoà-giải.
Nhung nếu Bắc Việt rút quân thì Mặt Trận Giải-Phóng sẽ còn quá yếu và lo sợ người không cộng-sản sẽ lấn ép và tiêu-diệt họ nên phiá cộng-sản,nếu có chịu rút quân đi nữa,thì cũng chỉ chịu rút khi nào họ tin chắc rằng sau đó,Mặt Trận Giải-Phóng sẽ còn tồn-tại trên chánh-trường Miền Nam Việt-Nam.
Vậy,điều-kiện tất-yếu để có sự hoà-giải là:
1. Phiá người không cộng-sản phải mạnh để cộng-sản hết hy-vọng thôn-tính được Miền Nam Việt-Nam bằng võ-lực và chấp-nhận rút quân Bắc-Việt về Miền Bắc.
2. Mặt khác,phiá người không cộng-sản phải chấp-nhận một chế-độ dân-chủ tự-do và cởi mở để Mặt Trận Giải-Phóng có thể sống yên-ổn trong chánh-trường Miền Nam Việt Nam mà không sợ bị thanh-toán.
Muốn đóng góp vào việc thực-hiện sự hoà-giải dân-tộc, chúng ta cần phải tạo những điều-kiện cần-thiết trên dây cho sự hoà-giải đó. Nhưng chúng ta phải làm việc gì trước?
Hiện nay, một số người chủ-trương hòa-giải đã đặt trọng-tâm vào việc làm áp-lực với chánh-phủ Việt-Nam Cộng-Hoà để đòi-hỏi chánh-phủ Việt-Nam Cộng-Hoà phải nhượng-bộ trước những đòi hỏi của cộng-sản. Chúng tôi nghĩ rằng đó là một sai lầm chiến-thuật tai-hại vì những lý-do sau đây:
1°)Những người làm như vậy rất dễ bị những người cầm quyền ở Miền Nam Việt-Nam cho là về cánh với cộng-sản, dọn đường cho cộng-sản chiếm Miền Nam Việt-Nam, và chống-báng lại mạnh mẽ. Điều này làm cho phe không cộng-sản ở Miền Nam phân-hoá và yếu sức. Trong tình-thế đó, Cộng-Sản lại càng nhiều hy-vọng chiến-thắng và càng kiên-trì hơn trong ý-định thôn-tính Miền Nam Việt-Nam,chớ không thật-tâm hòa-giải.
2°) Xét cơ-cấu tổ-chức và tình-thế về mọi phương-diện của hai phe cộng-sản và không cộng-sản thì việc làm cho phe không cộng-sản nhượng-bộ tương-đối dễ-dàng hơn việc làm cho phe cộng-sản nhượng-bộ. Khi phe cộng-sản đã thực-sự chấp-nhận hoà-giải rồi thì phe không cộng-sản không thể cưỡng lại áp-lực của nhơn-dân và thế-giới mà từ-khước giải-pháp hòa-giải được. Trái lại, dầu cho phe không cộng-sản đã chấp-nhận sự hòa-giải rồi, chưa chắc ai đã ép được phe cộng-sản chấp-nhận sự hoà-giải, nếu quả-tình họ không muốn.
Trong tình-thế đó, muốn đạt mục-tiêu mong ước:
1°/Trước hết chúng ta phải thực-hiện sự hòa-giải giữa người không cộng-sản với nhau. Người không cộng-sản dầu sao cũng có những quan-niệm căn-bản về đời sống và về chánh-trị như nhau,n ếu họ không hòa-giải được với nhau thì còn mong gì hòa-giải với người cộng-sản vốn có những quan-niệm căn-bản về đời sống và về chánh-trị hoàn-toàn khác biệt với mình? Người không cộng-sản hòa-giải với nhau được thì cộng-sản hết hy-vọng khai-thác những cái mà họ gọi là mâu-thuẫn trong hàng ngũ không cộng-sản và bớt tin-tưởng nơi sự thắng-lợi cuối cùng của họ.
2°/Người không cộng-sản cũng phải hợp-tác nhau để cải-thiện tình-thế về mọi mặt:chánh-trị,xã-hội,kinh-tế để cho Miền Nam Việt-Nam mạnh hơn hiện nay. Việc làm này chỉ có thể thực hiện bằng những cuộc gặp gỡ, tiếp-xúc,trao đổi ý-kiến với nhau trong tinh-thần cởi mở và xây-dựng, chớ không thể thực-hiện bằng sự tố-cáo,bôi lọ,xỉ-vả nhau một cách hằn học và bừa bãi.
3°/Ngoài ra, chúng ta còn phải gây một áp-lực từ dư-luận để đòi hỏi cộng-sản phải rút quân Bắc-Việt ra khỏi Miền Nam Việt-Nam để cho phiá cộng-sản thấy rõ họ không thể nào đặt một giải-pháp trong đó họ có thể giành lấy phần ưu-thế.
4°/ Sau hết, chúng ta phải vận-động cho những người không cộng-sản chấp-nhận dung-nạp Mặt Trận Giải-Phóng như là một lực-lượng chánh-trị có quyền tự-do hoạt-động ở Miền Nam Việt-Nam, nếu họ từ bỏ việc dùng võ-lực để tranh-đoạt chánh-quyền.
Việc rút quân Bắc-Việt ra khỏi Miền Nam Việt-Nam và chấp-nhận quyền tự-do hoạt-động của Mặt Trận Giải-Phóng ở Miền Nam Việt-Nam có thể xem như là những điều-kiện mà hai bên trao đổi với nhau trong tinh-thần tương-nhượng và hai bên đều phải chịu tương-nhượng như vậy thì mới đi đến sự hòa-giải được.
Để kết-thúc bài tham-luận này, chúng tôi xin góp thêm ý-kiến về tánh-chất của sự hoà-giải mà chúng ta có thể đạt được. Điều mà có lẽ mọi người chúng ta ở đây mong muốn là một sự hoà-giải hoàn-toàn, phát-xuất từ tận đáy lòng mỗi người Việt-Nam.
Nhưng thành-thật mà nói, điều này rất khó thực-hiện ngày nào mà người cộng-sản còn cuồng-tín nơi chủ-nghiã của họ và còn xem là kẻ thù không đội trời chung những người không chấp-nhận chế-độ cộng-sản. Việc cải-hoán tâm-hồn người cộng-sản là một việc làm ngoài khả-năng của những người không cộng-sản. Vì đó,cái hoà-giải mà chúng ta có thể đạt được chỉ sẽ là một sự hoà-giải hình-thức bên ngoài, chấm dứt sự chém giết nhau một cách qui-mô,nhưng không chấm dứt được sự thù ghét nhau.
Nhưng mặc dầu không hoàn-mỹ,sự hòa-giải hình-thức đó cũng vẫn hơn là sự tiếp tục chém giết nhau,và dầu sao,chúng ta cũng có thể hy-vọng rằng sau một thời gian dài dặc miễn cưỡng sống chung với nhau một cách hoà-bình,hai bên cộng-sản và không cộng-sản sẽ chịu đựng sự có mặt của nhau một cách dễ dàng và từ bỏ hẳn ý-định dùng võ-lực thanh-toán lẫn nhau.
NGUYỄN NGỌC HUY
(trích DI CẢO IV , từ trang 92 đến 101)
(bản sao đánh máy xong ngày 06/04/2007,duyệt lại ngày 10/04/2007/ndhung)
http://www.tinparis.net/vn_index.html
----
LÀM CÁCH NÀO ĐỂ ĐI ĐẾN SỰ HÒA-GIẢI ?. gs NNH
Kinh nghiệm hòa giải hòa hơp với csvn 1968-73-75
Lời phân trần của tướng Dương văn Minh về ngày 30 ...
30 THÁNG 4, BA MƯƠI HAI NĂM SAU LOẠT BÀI CỦA VIỆN ...
Quanh nghị quyết 36 của csvn
Bài viết, phát biểu liên quan đến cựu TT Võ Văn Ki...
QUỐC HẬN và HÒA GIẢI
Tại sao huynh đệ tương tàn ?
2005: Cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt: biến cố 30-4 đã g...
Xếp lại quá khứ? (II)
Xếp lại quá khứ? (I)
Quân lực Việt Nam Cộng Hoà: 1968-1975 Bài của nhà ...
Chiến tranh Việt Nam trong mắt thông dịch viên của...
Ngày Thứ Bảy, 26 Tháng 4/75
Nghĩ về ngày 30 tháng 4
Nhà văn Dương thu Hương ở Hà Nội nghĩ gì về biến c...
Xã Hội Chủ Nghĩa Thực Chất Là Mô Hình Man Rợ
QUÂN ĐỘI VIỆT NAM CỘNG HÒA
NGUYỄN KHẮC TOÀN: Bạo Lực Độc Tài Không Thắng Được...
NHÌN LẠI 30 NĂM TRƯỚC - NKToan
Bs Nguyễn Khắc Viện, Đỗ vỡ niềm tin vào CNCS
Nói về MTGPMN
HCM gây nội chiến và chủ trương chiến tranh trường...
30/4/07 DCVOnline phỏng vấn Bùi Tín
30/4 Lòng dũng cảm đã cạn kiệt ?
Sách Lược Xâm Lăng Của Cộng Sản
Vài nét về lịch sử cận đại VN
Hồ Chí Minh và Minh Cưu Chính Sách Nhất Cả Việt Na...
Nhận định một cựu chiến binh đã trải qua hai cuộc ...
Ở cuối hai con đường
Tưởng Niệm 30 Tháng 4: Phiên Họp Khẩn 27/4/1975 Củ...
30 tháng tư 75 Cộng Sản Xâm lăng hay giải phóng mi...
30 tháng Tư - 32 năm sau
Nghĩ về ngày 30 tháng 4 : csvn, cs anh em ... chiế...
Thuyền Nhân VN sau tháng tư đen 30/4/75
South Vietnam's Right of Self Defense
President's Nixon's Report On Vietnam
"Peace With Honor": Radio-television broadcast, Pr...
Letter from President Nixon to President Nguyen Va...
Tiến Sĩ Linda Trinh Võ: “Quên sự kiện 30 Tháng Tư ...
Cộng Sản Việt Nam từ chiến thắng Tháng Tư 1975 tới...
30/4/75 : các tướng lĩnh VNCH tuẫn tiết
Chuyện một chiếc Ải đã mất
30-4-1975: TIỀN ĐỀ CUẢ SỰ CỐ NAM QUAN
Những người CS: các anh hãy là con người!
Tài liệu bán cụ Phan Bội Châu cho Pháp
Trung Quốc đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng
Lê Duẫn: Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho ...
Thư cho con ... Gorbachev đã không ngần ngại nói
Sự kiện giai đoạn lịch sử VN ...1975-2000-2007
Trận Đánh Cuối Cùng, Sài Gòn Thất Thủ
Việt Nam: 32 Năm Ngày 30-4
MTGPMN : bs Dương Quỳnh Hoa ...
Loạt bài cho tháng tư đen ...
30/4 Bài học nhiều giá trị nhưng cũng lắm xót xa
THÁNG TƯ CÒN ĐÓ
Nixon, Kissinger Từ Năm 1969: SG Quyết Thắng, Mỹ T...
Hội thảo về Chiến tranh Việt Nam
MỘT BÍ ẨN CẦN TIẾT LỘ TRONG CHUYỆN BỨC TỬ MIỀN NAM...
Những vấn đề cần làm rõ về cách mạng dân tộc–dân c...
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire