1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [TdDcNq] [H] - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] - 7.[Thu doan cs d/v Ton giao] (10.H_mt) (11.H_qh)

lundi 25 juin 2007

CTN Nguyễn Minh Triết đi Mỹ hội kiến TT Bush

Bieu Tinh Chong NM Triet (19-23/6/2007) (youtube)
19-23/6/2007
CTN Nguyễn Minh Triết đi Mỹ hội kiến TT Bush


WASHINGTON:





CALIFORNIA:



NEWYORK:



(theo
VQG (home)
Lịch sử - chiến tranh VN
)

mercredi 13 juin 2007

Bush tưởng nhớ nạn nhân cộng sản

Bush tưởng nhớ nạn nhân cộng sản
12/6/2007


Tổng thống Bush lên án chủ nghĩa cộng sản

Hôm thứ Ba, Tổng thống Bush đã dự lễ khánh thành Đài Tưởng niệm Nạn nhân của Chủ nghĩa Cộng sản, nói rằng nó phản ánh "niềm tin vào sức mạnh của tự do."
Đài tưởng niệm được dựng ở thủ đô Washington, cách tòa nhà Quốc hội Mỹ vài dãy nhà.

Đây là bức tượng bằng đồng với hình người phụ nữ cầm ngọn đuốc tự do - hình ảnh mà các sinh viên Trung Quốc đã dựng lên trong cuộc biểu tình ở Thiên An Môn năm 1989.

Tổng thống Bush nói nhiều nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản được thế giới biết tới, nhưng đa số đã chết trong thầm lặng tại những nơi như nhà tù gulag của Liên Xô và cánh đồng chết ở Campuchia.

"Các chính thể cộng sản không chỉ cướp đi sinh mạng nạn nhân; họ còn muốn cướp lấy tính nhân văn và xóa sạch ký ức về nạn nhân. Với tượng đài này, chúng ta khôi phục lại tính nhân văn của con người, lấy lại ký ức về họ."

Ông so sánh các chính thể độc tài với các vụ tấn công ngày 11-9-2001 vào nước Mỹ.

"Giống như những người Cộng sản, bọn khủng bố và cực đoan tấn công đất nước ta là những kẻ đi theo một ý thức hệ giết người, một ý thức hệ khinh bỉ tự do, đè bẹp phản kháng, có tham vọng bá quyền và theo đuổi mục tiêu toàn trị."

"Giống như những người Cộng sản, những kẻ thù mới của chúng ta tin rằng có thể giết những người vô tội để phục vụ một viễn kiến cực đoan."


Ông Bush phát biểu đúng vào dịp kỷ niệm 20 năm ngày xảy ra khoảnh khắc nổi tiếng: Tổng thống Ronald Reagan đọc diễn văn ở Bức tường Berlin, thách thức lãnh đạo Liên Xô Mikhail Gorbachev "phá tan bức tường này."

Bức tường Berlin sụp đổ năm 1989, cùng với sự sụp đổ của chế độ cộng sản ở Đông Đức và Đông Âu.

Ông Bush nói đây là lúc nhớ lại các bài học của Chiến tranh Lạnh: "rằng tự do là quý giá và không thể được coi là điều nghiễm nhiên; rằng cái ác là có thật và chúng ta phải đối đầu với nó."

BBC
----

- Ba Lan đối diện quá khứ cộng sản
- Memorial To Be Dedicated June 12
- President Bush Attends Dedication of Victims of Communism Memorial

- Bush tưởng nhớ nạn nhân cộng sản
- Nước Cờ Của Tổng Thống Bush
- GLOBAL VIRTUAL MUSEUM
- Bush honors victims of communism
- Từ bịt miệng đến… bịt mắt, bịt tai

Nước Cờ Của Tổng Thống Bush

Nước Cờ Của Tổng Thống Bush

Hoàng Đạo Thế Kiệt


Việc Tổng thống Bush tiếp kiến đại diện của 4 tổ chức người Mỹ gốc Việt tại Hoa kỳ đã tạo ra một sự xửng sốt lớn lao trong cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới, nhất là tại Mỹ.


Hầu như ai cũng cho rằng đây là một hành động vô cùng ngoạn mục, vô tiền khoáng hậu, bởi cuộc hội kiến đã diễn ra với một cung cách khác thường về mọi mặt, từ phía chính quyền đến phía những người được mời, từ không gian đến thời gian, từ nội dung đến hình thức. Giới quan tâm đã viết và nói nhiều về biến cố này. Người viết chỉ xin góp thêm một vài ý nghĩ về nội vụ, đặc biệt là về ý nghĩa của nó.


Trước hết xin lược duyệt lại sự vụ.


Ngày 29-5-2007 gần như toàn bộ các giới chức cao cấp nhất của tòa Bạch ốc, gồm Tổng thống, Phó Tổng thống, Cố vấn An ninh Quốc gia, Chánh văn phòng Tổng thống, Tùy viên báo chí phủ Tổng thống... đã tiếp kiến 4 ông: bác sĩ Nguyễn quốc Quân, Ủy ban Quốc tế Yểm trợ Cao trào Nhân bản; kỹ sư Đỗ thành Công, đảng Dân chủ Nhân dân; kỹ sư Đỗ hoàng Điềm, Việt-Nam Canh tân Cách mạng đảng, và tiến sĩ Lê minh Nguyên, Màng lưới Nhân quyền Việt-Nam. Ngoài 4 người trên tòa Bạch Ốc còn mời kỹ sư Đỗ nam Hải thuộc Khối 8406, hiện ở Việt-Nam, nhưng không tham dự được vì bị Việt cộng ngăn chặn.


Cuộc hội kiến do tòa Bạch ốc chủ động, có mục đích để Tổng thống tìm hiểu về tình hình nhân quyền và đấu tranh dân chủ tại Việt-Nam, đồng thời để ghi nhận ý kiến về những gì mà Hoa kỳ có thể làm để hỗ trợ cuộc đấu tranh đó.


Theo thuật lại, cuộc hội kiến đã diễn ra tại phòng làm việc của Tổng thống ở tòa Bạch ốc, kéo dài khoảng 45 phút, trong đó Tổng thống và những người tham dự đã tuần tự trao đổi ý kiến về vấn đề nêu ra. 4 người được mời đã nhân dịp này trình bày những thỉnh nguyện, mong Tổng thống và chính phủ Hoa kỳ thực hiện một số việc, đặc biệt là đặt Việt cộng vào lại danh sách những nước cần phải quan tâm về tôn giáo (CPC), và áp lực để Việt cộng phải trả tự do ngay cho những nhà tranh đấu đang bi gian giữ, đồng thời có các biện pháp khác để yểm trợ phong trào dân chủ trong nước. Tổng thống đã cho ghi nhận những đề nghị này để nghiên cứu.


Đây là lần đầu tiên có một cuộc hội kiến có tầm vóc đặc biệt như vậy, và trong tương lai chắc cũng khó mà có một sự kiện tương tự như thế. Điểm đáng chú ý là cuộc tiếp kiến lại diễn ra vào sau khi bạo quyền Hà-Nội ra tay đàn áp cực kỳ trắng trợn và thô bạo những nhà đấu tranh cho tự do dân chủ trong nước, và trước khi chủ tịch Việt cộng Nguyễn minh Triết viếng thăm Hoa-kỳ theo lời mời của ông Bush.


Diễn biến nói trên đã làm dư luận rất xôn xao và đi tìm giải đáp cho vụ này.

Phản ứng của người Việt khắp nơi.

Sau khi được biết có cuộc tiếp kiên nói trên, đã có nhiều nhận định được đưa ra, nhằm vào mấy điểm chính sau đây:


1/ Về thành phần chủ động cuộc tiếp kiến. Được biết chính Cố vấn An ninh Quốc gia đã đưa ra sáng kiến này. Điều đó không lạ, nhưng cái lạ là tại sao lại phải có cả một thành phần cao cấp như thế, gồm từ Tổng thống, Phó Tổng thống, Cố vấn An ninh Quốc gia, đến Tùy viên báo chí v.v.. dự cuộc tiếp kiến?


Tòa bạch ốc không giải thích điều này, nhưng nhìn qua thành phần đó thì ai cũng phải thấy ngay là qua vụ này ông Bush đã đánh một nước cờ rất quan trọng. Quan trọng thế nào?

Phần đông cho rằng ông muốn gỡ thể diện cho mình, đồng thời dằn mặt chủ tịch Việt cộng Nguyễn minh Triết, vì đã coi thường Mỹ, gây khó khăn cho ông, khi trắng trợn phản bội lời hứa về mở rộng nhân quyền, và thẳng tay trấn áp phong trào dân chủ trong nước.


Nhưng điều đó không đủ để biện minh cho cuộc biểu dương khác thường của ông Bush.

Muốn dằn mặt Việt cộng thì chỉ cần ngoại trưởng Rice lên tiếng là đủ, hà tất phải đưa hết cả thành phần thượng đỉnh của đại cường số 1 trên thế giới ra tiếp mấy người của một cộng đồng đã từng bị bỏ rơi trong suốt bao nhiêu năm?


2/ Về thành phần được tiếp kiến: Tại sao tòa Bạch ốc lại chọn mấy người nói trên để tiếp xúc mà không mời những người hay tổ chức khác? Nhiều người thắc mắc không biết tòa Bạch Ốc mời theo tiêu chuẩn nào?


Theo tiết lộ của ông Lê minh Nguyên thì chính quyền đã mời đích danh 4 người chứ không phải qua đoàn thể của họ hay qua cộng đồng. Ông Nguyên cũng cho rằng điều đó chứng tỏ chính quyền đã theo dõi các sinh hoạt của cộng đồng (hàm ý: nên mới biết và mời họ)


Nếu điều đó đúng thì nó lại gây nhiều dị nghị hơn nữa bởi vì rõ ràng là tiêu chuẩn mời đã không đáp ứng với mục đích mời.

Thứ nhất là: họ đi với tính cách cá nhân hay đoàn thể của họ thì tiếng nói của họ không có sức mạnh của tiếng nói cộng đồng. Thành ra nếu ý định của ông Bush là muốn thăm hỏi ý kiến của tập thể người Việt hải ngoại thì đối tượng thăm dò đã không được đúng.

Thứ hai là: hiểu biết của mấy nhân vật và tổ chức này chắc chắn không thể nào sâu rộng bằng hiểu biết của chính phủ cũng như nhiều tổ chức Nhân quyền địa phương hay quốc tế khác, nhất là những tổ chức trực diện đấu tranh dân chủ trong nước như Phật giáo, với Hòa thượng Thích quảng Độ của Giáo hội Phật giáo Thống nhất, và Công giáo với Linh mục Nguyễn văn Lý và một số giáo sĩ và giáo dân cả ở trong lẫn ngoài nước.


Và thứ ba là: định mời những người đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền để tìm hiểu về cuộc đấu tranh đó ở trong nước, và hỏi xem chính phủ có thể làm gì để hỗ trợ cụ thể cho công cuộc này, mà trong số 4 tổ chức được mời chỉ có 2 tổ chức thực sự có người đấu tranh cho tự do dân chủ trong nước. Đó là đảng Dân chủ Nhân dân của kỹ sư Đỗ thành Công, tuy mới thành lập gần đây, nhưng vì có thành viên vừa bị bắt và bị xử tù nên được coi là có thành tích đấu tranh. Còn tổ chức kia là Cao trào Nhân bản (trong nước) của bác sĩ Nguyễn đan Quế và Ủy ban Quốc tế Yểm trợ Cao trào Nhân bản của bác sĩ Nguyễn quốc Quân, ở ngoài nước. Đây là tổ chức có thế giá nhất, vì bác sĩ Quế đã kiên trì hoạt động từ lâu, bị tù và quản chế tổng cộng đến trên 20 năm, tranh đấu ôn hòa nhưng có chủ trương đường lối dứt khoát với bạo quyền cộng sản. Mặt khác, Ủy ban Quốc tế Yểm trợ Cao trào Nhân bản do bào huynh của bác sĩ Quế là bác sĩ Quân cũng đã tích cực hoạt động liên tục trong nhiều năm, đạt nhiều kết quả tốt, đặc biệt đã vận động được sự ủng hộ mạnh mẽ của Tổng Liên đoàn Lao động Mỹ, một số Dân biểu Nghị sĩ Mỹ, một số các nhà khoa học và ngay cả bộ Ngọai giao Mỹ. Ngày Nhân quyền cho Việt-Nam được quốc hội biểu quyết, chính là công trình của Ủy ban Quốc tế Yểm trợ Cao trào Nhân bản.

Như thế việc chọn mời ở đây chỉ có tính cách biểu kiến mà thôi, nhất là khi nhìn vào tính cách trình diễn của cuộc hội kiến. Ý nghĩa thật sự của cuộc tiếp kiến hiển nhiên nằm ở chỗ khác chứ không như mục đích đã công bố. Cho nên tòa Bạch Ốc mới không coi tiêu chuẩn mời là vấn đề quan trọng. Có thể nói chắc đây chỉ là một cái cớ để ông Bush đánh một nước cờ chứ không phải ông thật sự cần tìm hiểu về nhân quyền để hành xử cho đúng.


Ý nghĩa của cuộc tiếp kiến

Đây là điểm quan trọng nhất mà mọi người muốn tìm hiểu. Có hai luồng dư luận chính.
Thứ nhất là, dư luận cho rằng, vì bị bẽ mặt với thế giới và vì bị áp lực của dư luận, nhất là dư luận Mỹ, ông Bush đã phải có hành động để rửa mặt mình và dằn mặt Việt cộng, mà viên

chủ tịch của chúng đang sắp sang Mỹ để hội kiến với ông. Và vì thế cuộc tiếp kiến của ông Bush với 4 nhân vật kể trên là một hành động thật lòng, vừa để giải tỏa áp lực, vừa để vuốt ve cộng đồng người Việt tại Mỹ (nay được coi như một thực thể cần phải lắng nghe), vừa để ủng hộ phong trào đấu tranh cho dân chủ tại Việt-Nam, lại vừa dùng cộng đồng Việt-Nam như một đòn bảy để chống cộng.

Đứng về phía lạc quan này là ông Lê minh Nguyên của màng lưới Nhân quyền. Ông cho rằng Tổng thống Bush đã tỏ ra coi trọng cộng đồng người Việt hơn, và hy vọng sẽ có đáp ứng cụ thể trong chuyến viếng thăm sắp tới của Nguyễn minh Triết. Ông tin tưởng ở lời ông Bush, nói rằng ông rất quan tâm đến dân chủ và luôn luôn muốn Việt-Nam có dân chủ. Và ông cũng tin rằng với sự ủng hộ của chính quyền Mỹ sẽ có thay đổi ở Việt-Nam, và công cuộc đấu tranh dân chủ của đồng bào quốc nội vừa bùng lên rầm rộ sẽ không bị xẹp xuống như vụ Thiên An Môn.


Ba người được tiếp kiến kia cũng tỏ ra lạc quan, tuy có vẻ không phấn khởi bằng.
Thứ hai là, một số người bi quan, lại không tin rằng ông Bush thật lòng muốn tham khảo cộng đồng người Việt hải ngoại, và sẽ tích cực ủng hộ cuộc tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền của đồng bào trong nước. Họ bảo trong quá khứ Mỹ chưa bao giờ làm điều gì cụ thể để giúp đem lại dân chủ cho Việt-Nam. Riêng ông Bush thì có nói sẽ ủng hộ những dân tộc nào đứng lên tranh đấu cho tự do, nhưng khi hành động thì lại chỉ làm ngược lại, phản bội chính lý tưởng của ông, như trường hợp Việt-Nam.
Cho nên nay bỗng nhiên ông Bush có một hành động ngoạn mục đến thế thì chắc cũng chỉ để phục vụ cho quyền lợi của Mỹ mà thôi. Có nghĩa là cuộc hội kiến chỉ là một đòn phép, và dân chủ nhân quyền chỉ được đưa ra để mặc cả với Việt cộng, nhằm đòi những gì Mỹ muốn.


Nhưng nếu vậy thì mục tiêu mà ông Bush nhắm tới là gì? Về kinh tế thì hai bên Mỹ/Việt cộng đã đạt được mấy thành quả lớn rồi và còn đang chuẩn bị để ký kết thêm nữa vào dịp Triết tới Mỹ. Còn về an ninh thì cũng đã và đang có sự hợp tác chặt chẽ hơn giữa hai bên rồi, khó có thể tiến mạnh hơn được nữa, vì còn yếu tố Trung cộng.

Ví thế đây là điểm không thể giải thích được, nếu không đặt vấn đề từ căn bản.


Vậy căn bản của vấn đề là ở đâu?

Trong một bài viết năm ngoái (sau đại hội X Việt cộng, tháng 4-2006) nhan đề “Thêm một bài học”, nói về kinh nghiệm rút ra từ đại hội X của cộng đảng, người viết bài này đã khẳng định rằng: không thể có vấn đề “dân chủ hoá”, không thể dẹp được tham nhũng, và phải có một sự đột biến, một hình thức lật đổ, mới thay đổi được hiện tình”, bởi vì “dân chủ hóa’ sẽ đưa Việt cộng đến chỗ chết, và chống tham nhũng là chống chính bọn chúng, nên không khi nào chúng chấp nhận. Chỉ có một đột biến mới giải quyết được vấn đề.


Vì vậy căn bản của vấn đề vẫn là:

1/ Việt cộng độc tài dứt khoát không chấp nhận dân chủ hóa chế độ, vì nếu vậy chúng sẽ mất quyền, mất lợi, và có khi mất cả xác.
2/ Mỹ muốn kéo Việt cộng về phía mình, nhưng đồng thời lại đòi Việt cộng phải dân chủ hóa, cho nên lúc nào chúng cũng phải đề phòng “diễn biến hòa bình” của Mỹ.
3/ Trong khi đó Trung cộng không những đã không đòi Việt cộng phải dân chủ hóa mà còn cố giúp chúng tham nhũng thêm và giữ chặt lấy quyền bính, để chúng phải ngả về phía mình.


Giải đáp của bài toán đến đây đã khá rõ:

- Việt cộng phải giao du thân mật với Trung cộng. Trước khi đi Mỹ hay sau khi đi Mỹ đều phải đi Tàu trình báo. Điều gì muốn làm cho Mỹ cũng phải làm cho Tàu, bằng hay hơn.
- Hoa-kỳ vẫn ở thế hạ phong. Những hứa hẹn của Việt công bị chúng dẹp bỏ. Phong trào dân chủ bị trấn áp thẳng cánh. Đã thế càng ngày chúng càng lấn tới, đòi hỏi thêm...

Nói tóm lại, Việt cộng có “theo” Mỹ thì chỉ để trục lợi chứ không bao giờ thực tâm, dù rằng Mỹ có hứa ngầm không đòi chúng phải dân chủ hóa. Nhưng sự hợp tác gượng ép giũa hai thái cực này -một bên là tư bản dân chủ, một bên là cộng sản độc tài- không thể kéo dài mãi. Đến một lúc nào đó Mỹ sẽ thấy không còn đủ kiên nhẫn để cứ bị phỉnh gạt và lợi dụng quá trắng trợn, và phải có phản ứng mạnh mẽ. Nhưng mạnh tới đâu thì còn tùy. Bởi vì áp lực của bọn con buôn và cái lý cớ về an ninh không phải là nhỏ, nếu không nói là quá lớn.

Mỹ sẽ còn phải cố bám trụ. Và hai bên sẽ còn ở trong thế giằng co thêm một thời gian nữa trước khi ngã ngũ, và có biến cố. Trong thời gian này, khi Mỹ làm mạnh thì Việt cộng nhượng bộ một chút, như chiến thuật lường gạt muôn đời là trả tự do cho vài nhà tranh đấu dân chủ mà chúng bắt để làm vốn mặc cả, hoặc ký vài đơn mua hàng v.v. để vưốt ve Mỹ, rồi lại tiếp tục lấn tới, đàn áp, lợi dụng. Điều này chỉ it lâu nữa là chúng ta sẽ thấy rõ Mỹ thật sự muốn gì và sẽ đi tới đâu, có đáp ứng được thỉnh nguyện nào của 4 nhân vật được tiếp kiến đưa ra không, và có thực sự yểm trợ phong trào tranh đấu cho dân chủ của đồng bào ta ở Việt-Nam không hay chỉ là câu chuyện đầu voi đuôi chuột.


Riêng người viết thì tin rằng, trong bối cảnh nói trên, cuộc tiếp kiến ở tòa Bạch ốc và lời tuyên bố ở Varsovie của ông Bush là một nước cờ có tính quyết định lớn. Không phải chỉ vì nhân quyền ở Việt-Nam, không phải chỉ là cộng đồng người Việt hải ngoại, không phải để tìm hiểu mà cũng chẳng phải là để ghi nhận nguyện vọng... mà là cái gì quan trọng hơn giữa Mỹ và Việt cộng, hơn nữa giữa Mỹ và Việt cộng/Trung cộng. Đó là thế đứng dứt khoát của ba bên.

Vài lời kết

Từ cuộc tiếp kiến này người viết thấy có 2 bài học lớn cho cộng đồng người Việt chúng ta.

Bài học thứ nhất là: vì thiếu đoàn kết, vì không có cơ cấu đại diện vững chắc và uy tín, tập thể người Việt hải ngoại tại Mỹ đã không được mời, do đó không có tiếng nói. Đấy là một sự thua thiệt lớn lao. Nếu may mắn những người được mời nói lên đúng nguyện của tập thể thì tốt, còn ngược lại thì sao? Thêm nữa, tiếng nói của họ làm sao có được sức mạnh của tập thể?

Vì vậy điều khẩn yếu nhất hiện nay là người người Việt Quốc gia phải bằng mọi cách tập hợp lại đặc biệt là trong lúc bọn Việt cộng ngày càng ra mặt trực diện tấn công chúng ta, về mọi mặt, nhất là văn hóa, chính trị, kinh tế.

Bài học thứ hai là về sự tự lực cánh sinh. Theo thuật lại thì trong cuộc tiếp kiến ông Bush có nói rằng: người Việt-Nam phải đi tiên phong, Mỹ chỉ yểm trợ thôi. Không biết ông nói vậy vì cho rằng trong nước chưa thực sự dấn thân tranh đấu hay ám chỉ rằng người Việt hải ngoại trông đợi ở Mỹ nhiều quá. Dù sao đây là lời nói hữu lý. Kinh nghiệm đã cho thấy là vì dựa quá nhiều vào Mỹ, trong khi họ còn có những mục tiêu khác, người Việt đã gặp nhiều thất vọng ê chề. Vì chỉ dựa vào Mỹ nên khi thấy họ cứng rắn thì vội mừng rỡ, phấn khởi, trái lại khi Mỹ đi với Việt cộng thì lại thất vọng, chán nản. Vì thế lời nhắn nhủ của ông Bush cần phải nhập tâm.


Dù sao, trên hết cả, người Việt hải ngoại không mong gì hơn là lần này, vì đã làm quá lớn chuyện, Mỹ sẽ không thể lui bước mà không bị chê cười và mất hết uy tín... Và như thế, hy vọng rằng cuộc tiếp kiến nói trên và lời tuyên bố của ông Bush trong hội nghị Dân chủ Thế giới tại thủ đô Tiệp Khắc tuần rồi là bước đầu phản ứng dứt khoát của Mỹ.


Riêng về phía người Việt Quốc gia, chúng tôi cầu mong mọi người hãy nhân dịp này, áp dụng ngay bài học đoàn kết và tự lực, dồn mọi sức mạnh vào cuộc biểu dương chống Việt cộng Nguyễn minh Triết, bất kể ý đồ sắp tới của hai bên Mỹ / Việt cộng ra sao.


9/6/2007

http://www.vietnamexodus.org/vne/modules.php?name=News&file=article&sid=1975
-----
Bush honors victims of communism
Món quà tội ác
Từ bịt miệng đến… bịt mắt, bịt tai
Các Nạn Nhân Da Cam Việt Nam Hãy Làm Cuộc Hành Trì...
Statue honors victims of communism
Les vingt-et-une conditions d'admission des Partis dans l'Internationale Communiste

mardi 12 juin 2007

GLOBAL VIRTUAL MUSEUM

- Ba Lan đối diện quá khứ cộng sản
- Memorial To Be Dedicated June 12
- President Bush Attends Dedication of Victims of Communism Memorial

- Bush tưởng nhớ nạn nhân cộng sản
- Nước Cờ Của Tổng Thống Bush
- GLOBAL VIRTUAL MUSEUM
- Bush honors victims of communism

ART/LIFE GLOBAL VIRTUAL MUSEUM OF CONCEPTUAL ART-
ARTLIFE MOCA, ARTLIFE LIMITED EDITIONS: The Global Virtual Museum of Conceptual Art is the on-line version of Art/Life, The Original Limited Edition Monthly ...www.art-life.com/MOCA/

Find a Museum in the Virtual Museum of Canada. Discover Canada's ...
Visit the featured museum or use the interactive maps to find your next cultural ... de Michel Brault;cassette audio;«Refus global et autres textes lus par ...www.virtualmuseum.ca/PM.cgi?LM=MuseumFlash&LANG=English&AP=M_E_display&Featured=1&Page=AB

Virtual Museum of Canada - Calendar of Events - Discover events ...
Virtual Museum of Canada. Calender of Events . Moulin des Jésuites ... des garderies et des activités thématiques pour le développement global de l'enfant. ...www.virtualmuseum.ca/PM.cgi?mark=Events&prov=Quebec&LM=Events&whatson=3&LANG=English&...

Bibliography: Virtual Museums / Bibliographie : Le musée virtuel
... réel au musée virtuel : représentations des cultures africaines du local au global. ... Hoptman suggests that the basic feature of the virtual museum is ...icom.museum/ICOM/biblio_virtual.html

Bibliography: Virtual Museums / Bibliographie : Le musée virtuel- [ Traduire cette page ]
... musée virtuel : représentations des cultures africaines du local au global. .... Building a virtual museum community (Paper presented at the Museums and ...icom.museum/biblio_virtual.html

France in America: Related Websites / La France en Amérique: Sites ...
The Library of Congress Global Gateway. [English] [Français] .... This bilingual virtual museum, created by the Canadian Museum of Civilization in ...international.loc.gov/intldl/fiahtml/fiawebsites.html

Global Museum Links-
Global Museum News - Welcome! To the planet's most popular Museum Webzine read ... The Virtual Museum of Canada The Virtual Libraries Museum Contacts List ...www4.wave.co.nz/~jollyroger/GM2/links/links.htm

UNESCO WORLD HERITAGE CENTER VIRTUAL CONGRESS
Du musée réel au musée virtuel. Représentations des cultures africaines du local au global Not Listed La communication est une réflexion autour des ...www.virtualworldheritage.org/index.cfm?pg=PapersProjects&l=en&confSelect=Dakar

IEEE Virtual Museum: Post-World War II Military Applications of ...-
Finally, microwaves are used by the military in global positioning systems ... Military Communications and Electronics Museum in Kingston, Ontario, Canada ...ieee-virtual-museum.org/exhibit/exhibit.php?id=159265&lid=1&seq=7

Bush honors victims of communism

Bush honors victims of communism
From the Associated Press
9:34 AM PDT, June 12, 2007



WASHINGTON -- President Bush, honoring the memories of those killed in communist regimes, said today that their deaths should remind the American public that "evil is real and must be confronted."

In dedicating a memorial to those victims, Bush linked periods of totalitarian rule to the Sept. 11, 2001 terrorist attacks against the United States.

"Like the Communists, the terrorists and radicals who attacked our nation are followers of a murderous ideology that despises freedom, crushes all dissent, has expansionist ambitions and pursues totalitarian aims," Bush said. "Like the Communists, our new enemies believe the innocent can be murdered to serve a radical vision."

Tens of millions of people were killed in communist regimes, from China to the Soviet Union, Cambodia to Africa, North Korea to Vietnam.

Bush spoke on the 20th anniversary of one of Ronald Reagan's most famous moments -- a speech at the Berlin Wall in which he challenged Soviet leader Mikhail Gorbachev to "Tear down this wall." It was the ultimate challenge of the Cold War, and the wall fell in 1989 as communist rule collapsed in East Germany and Soviet-dominated Eastern Europe.

In turn, Bush said it was time to recall the lessons of the Cold War: "that freedom is precious and cannot be taken for granted; that evil is real and must be confronted; and that given the chance, men commanded by harsh and hateful ideologies will commit unspeakable crimes and take the lives of millions."

The Victims of Communism Memorial, within view of the Capitol, was more than a decade in the making. It aims to honor memories and educate current and future generations about communism's crimes against humanity.

At its center is a woman holding what Bush called a "lamp of liberty."

"She reminds us that when an ideology kills tens of millions of people, and still ends up being vanquished, it is contending with a power greater than death," Bush told roughly 1,000 invited guests.

Bush's comments came the day after he returned from a six-country swing through Europe.

The president declared in his second inaugural speech that the United States will advance democracy in every nation and culture around the globe, with the goal of ending tyranny. Yet that expansive agenda has long given way to the unpopular war in Iraq, which has caused his popularity to plummet and helped Democrats win a majority in Congress.

http://www.latimes.com/news/nationworld/nation/la-ex-bush061207,0,633709.story?coll=la-home-nation
*
***
*

Tổng thống Bush vinh danh nạn nhân cộng sản


DCVOnline


WASHINGTON, D.C. (Ben Feller, Associated Press, 12/06/2007) – Tổng thống Bush, trong lễ vinh danh những người bị giết trong các chế độ cộng sản, hôm thứ Ba nói cái chết của những nạn nhân cộng sản là điều nhắc nhớ cho quần chúng Hoa Kỳ là “Điều dữ là thực tế và cần phải đối đầu”.

“Như Cộng sản, lũ khủng bố và cực đoan đã tấn công vào đất nước của chúng ta là tông đồ của một ý thức hế sát nhân khing miệt tự do, đàn áp tất cả những người kho6ng cùng chính kiến, đầy tham vọng bành trướng và theo đuổi một mục đích độc tài toàn trị. Cũng như nhừng người Cộng sản, kẻ thù mới của chúng ta tin rằng những người vô tội có thể bị giết để phục vụ ảo ảnh cực đoan,” Tổng thống Bush nói như thế.

Hàng mười triệu người đã bị thủ tiêu tại các quốc gia theo chủ nghĩa cộng sản như Trung Quốc, Liên bang Sô Viết cũ, Cambodia, Phi Châu, Bắc Hàn và Việt Nam.

http://www.danchimviet.com/php/images/062007/bush1.jpg
Trước tượng đài tưởng niệm nạn nhân cộng sản: Tổng thống G.W. Bush và dân biểu Tom Lantos (D-Calif.), một di dân gốc Hungary thoát nạn Hohocaust (June 12, 2007, Washinton, D.C.)
Nguồn: latimes.com/Ảnh: Nhà Trắng
--------------------------------------------------------------------------------

Bush phát biểu nhân dịp kỷ niệm 20 năm giờ phút nổi tiếng nhất của Tổng thống Ronal Reagan – ở chân tường Bá Linh – khi ông thách thức Mikhail Gorbachev “Đập bỏ bức tường này”. Đấy là thách đố tối hậu trong cuộc chiến tranh lạnh, và bức tường Berlin đã sụp đổ vào năm 1989 khi chế độ cộng sản tan vỡ tại Đông Đức và khối Đông Ấu dưới sự thống trị của Sô Viết.

Đài tưởng niệm Nạn nhân Cộng sản, trong tầm nhìn từ Quốc hội Hoa Kỳ, đã được xây dựng hơn 10 năm qua. Mục đích tượng đài để vinh danh quá khứ và giáo dục thế hệ hiện tại và mai sau về tội ác của cộng sản đối với nhân loại.

“Tượng đài này sẽ nhắc cho chúng ta nhớ một ý thức hệ đã giết hại hàng mười triệu người và cuối cùng đã bị chế ngự, nó phải đối đầu với một sức mạnh lớn hơn cả sự chết,” Tổng thống Bush tuyên bố trước khoảng 1000 khách mời.

Trong diễn văn nhậm chức nhiệm kỳ thứ hai, Bush đã tuyên bố Mỹ sẽ đẩy mạnh dân chủ tại mọi quốc gia và mọi nền văn hoá khắp toàn cầu với mục đích dẹp bỏ chế độ bạo ngược. Tuy nhiên nghị trình bao quát đó đã bị khoả lấp mất vì cuộc chiến không được quần chúng ưa chuộng tai Iraq – đây cũng là nguyên nhân của sự tuột dốc lòng dân yêu mến Bush và giúp Đảng Dân Chủ chiếm đa số ghế tại quốc hội.


© DCVOnline

--------------------------------------------------------------------------------
Nguồn: Bush honors victims of communism, Ben Feller and Natasha T. Metzler, Associated Press, June 12, 2007

http://www.danchimviet.com/php/modules.php?name=News&file=article&sid=3440

http://www.take2tango.com/News.aspx?NewsID=5296 (tong hop)

Từ bịt miệng đến… bịt mắt, bịt tai
Thanh niên và giáo dục trong thời đại số

--------------------------------------------------------------------------------
TT Bush Tham Dự Lễ Khánh Thành Tượng Đài Tưởng Niệm Nạn Nhân Cộng Sản





http://www.whitehouse.gov/news/releases/2007/06/images/20070612-2_p061207jb-0305-515h.jpg

Nguồn hình: White House

Sáng ngày 12 tháng 06, 2007, tổng thống Hoa Kỳ G. W Bush đã đến dự lễ khánh thành đài tưởng niệm nạn nhân cộng sản. Ông đã đọc một bài diễn văn dài nói về sự hình thành của tượng đài và theo ông thì ý hệ cộng sản đã giết hại 100 triệu người trên toàn thế giới. Tường đài này được xây dựng đế tìm lại công lý cho những nạn nhân của chủ nghĩa tàn bạo này. Sau đây là một số hình ảnh mà chúng tôi xin trích lại từ trang nhà của tòa Bạch ốc.

Xin quý bạn đọc bấm vào đây để xem video TT Bush dự lễ khánh thành tượng đài tưởng niệm nạn nhân cộng sản

Nguồn hình: White House photo by Joyce Boghosian

Nguồn hình: President George W. Bush signs autographs following his speech Tuesday, June 12, 2007, at the dedication ceremony for the Victims of Communism Memorial in Washington, D.C. White House photo by Joyce Boghosian

Nguyễn văn bài diễn văn của TT Bush:

President Bush Attends Dedication of Victims of Communism Memorial Washington, D.C. 10:35 A.M. EDT

THE PRESIDENT: Thank you all for coming. Please be seated. Dr. Edwards, thanks for your kind words. Congressman Lantos -- no better friend to freedom, by the way; Congressman Rohrabacher, the same. Members of the Czech and Hungarian parliaments; ambassadors; distinguished guests; and more importantly, the survivors of Communist oppression, I'm honored to join you on this historic day. (Applause.)

And here in the company of men and women who resisted evil and helped bring down an empire, I proudly accept the Victims of Communism Memorial on behalf of the American people. (Applause.)

The 20th century will be remembered as the deadliest century in human history. And the record of this brutal era is commemorated in memorials across this city. Yet, until now, our Nation's Capital had no monument to the victims of imperial Communism, an ideology that took the lives of an estimated 100 million innocent men, women and children. So it's fitting that we gather to remember those who perished at Communism's hands, and dedicate this memorial that will enshrine their suffering and sacrifice in the conscience of the world.

Building this memorial took more than a decade of effort, and its presence in our capital is a testament to the passion and determination of two distinguished Americans: Lev Dobriansky, whose daughter Paula is here -- (applause) -- give your dad our best. And Dr. Lee Edwards. (Applause.) They faced setbacks and challenges along the way, yet they never gave up, because in their hearts, they heard the voices of the fallen crying out: "Remember us."

These voices cry out to all, and they're legion. The sheer numbers of those killed in Communism's name are staggering, so large that a precise count is impossible. According to the best scholarly estimate, Communism took the lives of tens of millions of people in China and the Soviet Union, and millions more in North Korea, Cambodia, Africa, Afghanistan, Vietnam, Eastern Europe, and other parts of the globe.

Behind these numbers are human stories of individuals with families and dreams whose lives were cut short by men in pursuit of totalitarian power. Some of Communism's victims are well-known. They include a Swedish diplomat named Raoul Wallenberg, who saved 100,000 Jews from the Nazis, only to be arrested on Stalin's orders and sent to Moscow's Lubyanka Prison, where he disappeared without a trace. They include a Polish priest named Father Popieluszko, who made his Warsaw church a sanctuary for the Solidarity underground, and was kidnaped, and beaten, and drowned in the Vitsula by the secret police.

The sacrifices of these individuals haunt history -- and behind them are millions more who were killed in anonymity by Communism's brutal hand. They include innocent Ukrainians starved to death in Stalin's Great Famine; or Russians killed in Stalin's purges; Lithuanians and Latvians and Estonians loaded onto cattle cars and deported to Arctic death camps of Soviet Communism. They include Chinese killed in the Great Leap Forward and the Cultural Revolution; Cambodians slain in Pol Pot's Killing Fields; East Germans shot attempting to scale the Berlin Wall in order to make it to freedom; Poles massacred in the Katyn Forest; and Ethiopians slaughtered in the "Red Terror"; Miskito Indians murdered by Nicaragua's Sandinista dictatorship; and Cuban balseros who drowned escaping tyranny. We'll never know the names of all who perished, but at this sacred place, Communism's unknown victims will be consecrated to history and remembered forever.

We dedicate this memorial because we have an obligation to those who died, to acknowledge their lives and honor their memory. The Czech writer Milan Kundera once described the struggle against Communism as "the struggle of memory against forgetting." Communist regimes did more than take their victims' lives; they sought to steal their humanity and erase their memory. With this memorial, we restore their humanity and we reclaim their memory. With this memorial, we say of Communism's innocent and anonymous victims, these men and women lived and they shall not be forgotten. (Applause.)

We dedicate this memorial because we have an obligation to future generations to record the crimes of the 20th century and ensure they're never repeated. In this hallowed place we recall the great lessons of the Cold War: that freedom is precious and cannot be taken for granted; that evil is real and must be confronted; and that given the chance, men commanded by harsh and hateful ideologies will commit unspeakable crimes and take the lives of millions.
It's important that we recall these lessons because the evil and hatred that inspired the death of tens of millions of people in the 20th century is still at work in the world. We saw its face on September the 11th, 2001. Like the Communists, the terrorists and radicals who attacked our nation are followers of a murderous ideology that despises freedom, crushes all dissent, has expansionist ambitions and pursues totalitarian aims. Like the Communists, our new enemies believe the innocent can be murdered to serve a radical vision. Like the Communists, our new enemies are dismissive of free peoples, claiming that those of us who live in liberty are weak and lack the resolve to defend our free way of life. And like the Communists, the followers of violent Islamic radicalism are doomed to fail. (Applause.) By remaining steadfast in freedom's cause, we will ensure that a future American President does not have to stand in a place like this and dedicate a memorial to the millions killed by the radicals and extremists of the 21st century.

We can have confidence in the power of freedom because we've seen freedom overcome tyranny and terror before. Dr. Edwards said President Reagan went to Berlin. He was clear in his statement. He said, "tear down the wall," and two years later the wall fell. And millions across Central and Eastern Europe were liberated from unspeakable oppression. It's appropriate that on the anniversary of that speech, that we dedicate a monument that reflects our confidence in freedom's power. The men and women who designed this memorial could have chosen an image of repression for this space, a replica of the wall that once divided Berlin, or the frozen barracks of the Gulag, or a killing field littered with skulls. Instead, they chose an image of hope -- a woman holding a lamp of liberty. She reminds us of the victims of Communism, and also of the power that overcame Communism.

Like our Statue of Liberty, she reminds us that the flame for freedom burns in every human heart, and that it is a light that cannot be extinguished by the brutality of terrorists or tyrants. And she reminds us that when an ideology kills tens of millions of people, and still ends up being vanquished, it is contending with a power greater than death. (Applause.) She reminds us that freedom is the gift of our Creator, freedom is the birthright of all humanity, and in the end, freedom will prevail. (Applause.)

I thank each of you who made this memorial possible for your service in freedom's cause. I thank you for your devotion to the memory of those who lost their lives to Communist terror. May the victims of Communism rest in peace. May those who continue to suffer under Communism find their freedom. And may the God who gave us liberty bless this great memorial and all who come to visit her.

God bless. (Applause.) END 10:47 A.M. EDT

http://www.whitehouse.gov/news/releases/2007/06/20070612-2.html

http://www.whitehouse.gov/news/releases/2007/06/20070612-2.wm.v.html
--------------------------------------------------------------------------------
- Conditions d'admission des Partis dans l'I.C. ( 21 điều kiện của Lenine để xin vào cs quốc tế III )
- Les vingt-et-une conditions d'admission des Partis dans l'Internationale Communiste
---------
- Ba Lan đối diện quá khứ cộng sản
- Memorial To Be Dedicated June 12
- President Bush Attends Dedication of Victims of Communism Memorial

- Bush tưởng nhớ nạn nhân cộng sản
- Nước Cờ Của Tổng Thống Bush
- GLOBAL VIRTUAL MUSEUM
- Bush honors victims of communism
- Từ bịt miệng đến… bịt mắt, bịt tai