Sự Việc Liên Quan Đến LM Nguyễn Văn Lý
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
8/3/2007
Mấy bữa trước, trong khi Lm Nguyễn Văn Lý đang còn tuyệt thực để phản đối các hành động phi pháp và tàn bạo của CS đối với ngài, thì một vài thông tin từ trong nước đưa ra nói rằng ngài cương quyết khước từ sự nhượng bộ và hợp tác với CS của TGM Nguyễn Như Thể. Và ngay sau đó, những cái loa phản tình báo của CS tại hải ngoại hô hoán lên rằng cha Lý chống bề trên, chống giám mục, và còn chống cả Chúa nữa. ….. Thế này thì người bị các con chiên ngoan đạo chống phải là Lm Nguyễn Văn Lý chứ không còn phải là cộng sản nữa. Gió đã đổi chiều ??? CS thật là đáng sợ và cũng rất đáng nể nữa. Người viết xin phép khen VC một phát.
Sự thực việc này là thế nào?
Cũng tin từ trong nước cho biết khi linh mục Lê Đình Du, quản nhiệm họ đạo Bến Củi, Huế, lên tiếng phản đối công an dùng thánh đường như một nhà tù để giam giữ Lm Nguyễn Văn Lý, cha Du được một tên công an canh giữ cha Lý trả lời chắc nịch rằng (nguyên văn): “Tổng giám mục Thể đã đồng ý với chúng tôi rồi. Ông Lý phải ở đây.” Tin trên đây được xác định lại một lần nữa do một người đưa lên internet có tên là Phóng Viên FNA tường trình từ Huế ngày 6-3-2007. Phóng viên FNA viết: … linh mục Nguyễn Văn Lý luôn nói với công an: "Các anh một là đem tôi trả về lại Nhà Chung, hai là đem tôi nhốt vào nhà tù. Các anh không được biến nhà xứ Bến Củi của Công giáo chúng tôi thành nhà tù của các anh!" Nhưng lần nào cũng vậy, toán công an luôn trả lời: "Chúng tôi đã thỏa thuận với Tổng giám mục. Tổng giám mục đã nhất trí với chúng tôi. Ông không thể ra khỏi đây được."
Chúng ta có thể tin tưởng hai sự kiện trên là xác thực dựa vào các yếu tố sau mà các nguồn tin trong nước đã chuyển ra:
a/ Khi công an chiếm giữ tòa TGM, lục soát, và đập phá một số đồ đạc đó, Đ/c Thể hoàn toàn làm ngơ. Ngài không lên tiếng gì. Có phải thái độ này ngụ ý là tán đồng?
b/ Khi cha Lý bị bắt, một linh mục chạy lên lầu báo cho Đ/c Thể hay, ngài thản nhiên trả lời: “Bắt rồi à! Cứ để cho họ (CS) đem đi.” Rõ ràng đức cha đồng ý việc bắt giữ này.
c/ Khi cha Lý bị đem đến họ đạo Bến Củi, được Lm Lê Đình Du gọi điện thoại trình, Đ/c Thể bật hỏi: “Tại Bến Củi có ở được không?” Nghĩa là đức cha đã biết trước việc công an đem cha Lý nhốt tại Bến Củi?
d/ Những tên công an canh giữ cha Lý không có lý do gì để phịa ra một lời nói láo, chúng lại nói láo cùng một câu như nhau. Và sau cùng,
e/ Những tin tức cùng một nội dung trên từ nhiều nguồn khác nhau loan tải. Điều đó là khả tín.
Vấn đề người viết muốn bàn đến ở đây là câu trả lời của những tên công an canh giữ cha Lý: TGM Thể đã đồng ý với chúng tôi. Hoặc: TGM đã nhất trí với chúng tôi. Những câu trả lời này xác nhận 2 sự việc: một là việc CS nhốt cha Lý tại nhà thờ họ đạo Bến Củi là có thật, và hai là việc nhốt cha Lý tại Thánh Đường đã được sự đồng ý (hay cho phép) của đức TGM Nguyễn Như Thể.
Sự việc một vị bề trên giáo quyền cho phép thế quyền (tức công an) bắt giữ một linh mục thuộc quyền, rồi đem nhốt tại một thánh đường là chuyện đáng cho mọi con cái của Giáo Hội phải quan tâm. Ở đây có 2 khía cạnh cần đề cập tới: vấn đề phạm pháp của linh mục bị bắt, và thánh đường bị biến thành nhà tù.
1. Vấn Đề Phạm Pháp Của Linh Mục Bị Bắt. (trường hợp cụ thể là cha Lý).
Nếu cha Lý vi phạm luật Giáo Hội thì tùy theo nặng, nhẹ, Đ/c Thể là bề trên, có quyền tối đa ngưng chức (suspend) cha Lý, hoặc chế tài cách nào đó theo giáo luật qui định. Nhưng ngài không thể nhờ đến, hoặc để cho công an can thiệp vào. Không thấy Đ/c Thể thi hành kỷ luật đối với cha Lý theo giáo luật. Điều này chứng tỏ rằng cha Lý không vi phạm giáo luật. Trường hợp cha Lý phạm pháp về hình sư như trộm cướp, giết người v.v., Đ/c Thể giao cha Lý cho công an là điều nên làm. Ở đây vấn đề đặt ra là cha Lý có vi phạm về hình sự không? Chính công an cũng không thấy trưng ra được bằng cớ về điều cha lý vi phạm. Chỉ vài ngày sai chúng mới tuyên bố quyết định truy tố cha Lý ra tòa về tội tuyên truyền chống lại nhà nước XHCN. Thứ tội này, theo như người ta hiểu, nó nằm trong cái định hướng “yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội” của CS. Cả thế giới ai cũng biết rằng tại Việt Nam hiện nay mọi quyền tự do đều bị cấm đoán, trừ quyền được tự do ca tụng nhà nước và đảng CS. Cha Lý chỉ tranh đấu đòi lại các quyền tự do mà CS đã cướp đoạt của người dân mà thôi. Chẳng lẽ như thế bị coi là có tội? CS bắt nhốt cha Lý là hành vi lạm dụng quyền hành đã đành rồi, nhưng đức TGM Nguyễn Như Thể thản nhiên để cho cha Lý bị bắt thì phải giải thích ra sao? Đ/c Thể có biết rằng giáo hội Ba Lan đang thanh lọc các giáo sĩ đã từng làm tay sai cho CS ra khỏi hàng ngũ lãnh đạo vì bị coi là có tội và bất xứng. Không lý ngài coi hai việc chống CS và làm tay sai cho CS giống nhau? Có phải là mâu thuẫn lắm không? Nếu thừa nhận việc làm của GH Ba Lan hiện nay là đúng, thì hành động chống cộng của cha Lý tất phải đúng. Còn nếu cho rằng GH Ba Lan làm sai thì mới có quyền coi cha Lý là sai, và mới nên để cho công an bắt ngài chứ. Vậy lý do gì Đ/c Thể ngầm đồng ý cho công an bắt Lm Nguyễn Văn Lý nhốt tại nhà thờ Bến Củi? Có phải ngài cho rằng GH Ba Lan đang phạm phải sai lầm?
2. Thánh Đường Bị Biến Thành Nhà Tù.
Tại Việt Nam CS, thánh đường biến thành kho hợp tác xã thì có. Người viết đã thấy tận mắt. Nhưng ít ra trong các thánh đường đó đã không còn tượng ảnh thánh nào. Còn một ngôi thánh đường với đầy đủ ảnh tượng thánh, và nhất là có để Mình Thánh Chúa, biến thành nơi để giam tù thì thật đây là lần đầu tiên được nghe nói đến. Điều đặc biệt là cái nhà tù này kiểu này lại được một vị tổng giám mục bề trên đồng ý cho CS xử dụng. Công an muốn nhốt cha Lý, chúng chỉ được quyền nhốt ông tại khám đường của nhà nước. Chúng không được phép biến một thánh đường đang được xử dụng thành nhà tù. Và một vị tổng giám mục đồng ý cho CS thi hành việc làm xấu xa và phạm thánh đó thì chỉ thấy có lần đầu tiên trên thế giới này xẩy ra tại nước Việt Nam XHCN mà thôi.
Sự thể một số nhà lãnh đạo GHCG Việt Nam làm ngơ để cho CS xúc phạm nơi tôn nghiêm hoặc hợp tác với CS cách này hay cách khác là điều thường xẩy ra tại Việt Nam ngày nay. Chuyện tượng Đức Mẹ Hòa Bình ở vườn hoa cuối nhà thờ Đức Ba Saigon bị CS đem xe vòi rồng xịt nước là một thí dụ.
Cách đây hơn một năm, bức tượng này được nghe nói là chẩy nước mắt. Sự việc chưa biết rõ thực hư. Một số linh mục quốc doanh đã vội vàng lên tiếng tuyên bố là mê tín dị đoan, trong khi rất đông giáo dân kéo đến chiêm bái và cầu nguyện. Công an Saigon sợ dân nhân cơ hội nổi loạn bèn đem xe vòi rồng đến xịt nước rửa đi các dấu tích. Sau đó đức HY Phạm Minh Mẫn ban bố một thông cáo nói rằng ngài sẽ cho thành lập một ủy ban để điều tra việc này. Ở đây có hai vấn đề đáng được nêu lên.
Thứ nhất, việc CS cho xe vòi rồng xịt nước tượng Đức Mẹ là một hành động hỗn xược xúc phạm tôn giáo. Thật vậy, đối với mọi người tín hữu, tất cả các tượng ảnh đã được làm phép đều là vật thánh (sacred objects) cần được để nơi trang trọng để tôn kính. Nếu tượng ảnh đó bị hoen ố, việc lau chùi cũng cần phải được làm một cách kính cẩn. Vả lại bức tượng là tài sản riêng của tòa TGM. CS có muốn làm gì cũng phải được phép trước của tòa TGM, chứ không được ngang nhiên đem xe nước đến xịt. Hành động đó là xúc phạm tôn giáo một cách hỗn xược và thô bạo. Nếu tòa TGM Saigon ngầm ưng thuận cho CS làm như vậy là măc nhiên đồng lõa coi tượng ảnh thánh không ra gì. Còn nếu không ưng thuận mà cũng không lên tiếng phản đối thì điều đó khó có thể biện minh.
Thứ hai, đức HY Phạm minh Mẫn hứa cho mở cuộc điều tra đến nay hơn một năm rồi mà không thấy công bố kết quả. Bất kể chuyện tượng Đức Mẹ có chẩy nước mắt thật hay không, nhưng hứa mà không thực hiện thì đó chỉ là lời hứa lèo hứa cuội, phải chăng chỉ cốt ý xí gạt giáo dân cho qua chuyện hầu làm vừa lòng CS mà thôi!
Lại một chuyện nữa mới xẩy ra. Tượng Đức Mẹ Pieta tại giáo xứ Đồng Đinh, Phát Diệm, bị CS đập phá một cách có chủ ý và cực kỳ thô bạo. Giáo dân khắp nơi trông chờ đức cha Phát Diệm lên tiếng. Hơn một tháng trời rồi mà vẫn thấy giáo quyền im re. CS giết chết chính mình, người công giáo có thể hy sinh mạng sống. Nhưng khi CS đập phá các biểu tượng mà mình tôn thờ, không lẽ các nhà lãnh đạo giáo hội vẫn cứ lạnh lùng đứng ngó?
Chuyện đức cha Bùi Tuần thân hành sang tận Roma để chuyển đòi hỏi của CS ngưng việc phong thánh đáng kể là một vết nhơ trong lịch sử GHCGVN. Sự việc xẩy ra lâu rồi nhưng nó vẫn không phai mờ trong ký ức của người công giáo Việt Nam .
Đành rằng sống trong xã hội là phải tương nhượng nhau. Có tương nhượng xã hội mới có hòa bình. Nhưng những chuyện đại loại như trên cho thấy hàng lãnh đạo GHVN đã đi quá giới hạn của sự nhân nhượng, tới chỗ hàng phục và hợp tác với ma vương. Đấy là những gì thấy được bằng mắt, nghe được bằng tai, và sờ được bằng tay. Còn những chuyện khác kín đáo không cảm, không nghe, không thấy thì sao? Chuyện cụ thể còn không xá chi thì chuyện kín đáo không lẽ người ta lại phải e dè.
Chúng ta hẳn chưa quên vụ TGM Stanislaw Wielgus tại Ba-Lan. Theo đánh giá bên ngoài, đức cha Stanislaw là một giám mục vừa học thức vừa đạo hạnh của giáo hội Ba-Lan. Khi vừa đựợc Tòa Thánh bổ nhiệm làm tổng giám mục thủ đô Warsaw của Ba-Lan thì người ta mới phát giác ra ngài là một người đã từng là mật báo viên của tình báo CS Ba Lan. Ngài một mực phủ nhận chuyện đó. Nhưng trước những bằng chứng rõ ràng và cụ thể, cuối cùng ngài đành phải phải thú nhận. Ngay trong buổi lễ tấn phong tại nhà thờ chánh tòa thủ đô Warsaw, đức cha Stanislaw nước mắt chẩy ròng, thú nhận mình là điểm chỉ viên của CS. Sau đó ngài tự ý xin rút lui khỏi chức vụ và được Tòa Thánh đồng ý. Nhân xẩy ra vụ Đ/c Stanislaw, giáo hội Ba Lan đành phải xẻ mình để làm công việc thanh lọc hàng ngũ lãnh đạo của mình.
Có ai là Stanislaw trong hàng ngũ lãnh đạo GHVN không? Dư luận không tin là không có. Nếu có thì có cần thiết đến một cuộc thanh lọc như Ba Lan không. Và nếu cần thì chừng nào. Chờ cho đến bao giờ CS xuống lỗ chăng? Việc riêng của giáo hội mà, cần gì phải chờ. Nếu chờ thì e rằng chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, khi mỗi giáo xứ có một cơ sở đảng ủy bí mật hoạt động thì sự việc càng thêm tồi tệ và khó khăn thêm. Nên nhớ hiện nay CS đang khuyến khích và kết nạp vào đảng những người công giáo. Đến lúc tình trạng đó xẩy ra, giáo hội CÔNG GIÁO sẽ không còn tồn tại nữa. Thay vào đó sẽ là một giáo hội khác, gọi cho đúng nghĩa là giáo hội CỘNG GIÁO. Chỉ thêm một dấu nặng thôi. Thật là nhẹ nhàng. Bấy giờ chắc sẽ không còn ai đặt ra vấn đề thanh lọc nữa vì Giáo Hội Công Giáo, như đã nói, đã biến mất rồi. Nếu vạn nhất may mắn mở được cuộc thanh lọc thì sự thể sẽ phải xẩy ra như trước đây Phó TT Trần Văn Hương than về cái trách nhiệm diệt tham nhũng đè nặng trên người cụ: diệt hết tham nhũng rồi thì lấy ai mà làm việc. Cũng vậy, nếu thanh lọc hết rồi thì lấy ai để lãnh đạo giáo hội!
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
VNExodus
Inscription à :
Publier les commentaires (Atom)
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire