1.[z-qhx] (H) [qhx] (H) [xhds] (H) [stls] (H) [tacs] (H) [db] (H) [gfv] (H) [news] (H) [TdDcNq] [H] - 2.DOWNLOAD TaiLieu - 3. VUOT TUONG LUA - 4.[Chu Viet] - 5.[Audio] 6.[SuThat] - 7.[Thu doan cs d/v Ton giao] (10.H_mt) (11.H_qh)

jeudi 7 juin 2007

“Kẻ bị vạ tuyệt thông” (I) NMT

“Kẻ bị vạ tuyệt thông” (I)


Minh Võ

Tất cả những gì đảng (CS) làm đều diễn ra trong bí mật tuyệt đối y như bọn Mafia – Nguyễn Mạnh Tường (1)

“Kẻ Bị Vạ Tuyệt Thông” (Un Excommunié) là nhan đề cuốn hồi ký của luật sư Nguyễn Mạnh Tường (1909-1997) viết bằng Pháp văn, được nhà Xuất Bản Quê Mẹ ở Pháp xuất bản cách đây 16 năm, đánh dấu mấy năm cuối cùng cuộc đời của một trong những đại trí thức đã sống trọn đời trong hất hủi tủi nhục với chính quyền cộng sản Việt Nam.

Nguyễn Mạnh Tường sinh ngày 16/09/1909 tại Hà Nội, trong một gia đình giầu có. Là học sinh xuất sắc của trường Albert Sarraut của Pháp, ông đậu tú tài 2, năm 18 tuổi, rồi được học bổng qua Pháp học tại trường đại học Montpellier. Chỉ trong 4 năm ông đã đậu một lúc hai bằng tiến sĩ văn và luật, khi mới 22 tuổi. Trong thời gian du học ở Pháp, ông thường có dịp gặp những người yêu nước lúc đó như Phan Văn Trường và Nguyễn Thế Truyền, Nguyễn An Ninh. Về nước ông dạy học một thời gian rồi chuyển sang làm luật sư. Lúc ấy còn là thời Pháp thuộc. Cũng như Trịnh Đình Thảo ở miền Nam, sau này đi theo Mặt Trận Giải Phóng miền Nam, Nguyễn Mạnh Tường rất được người Pháp nể phục về tài hùng biện trong các cuộc biện hộ trước tòa án thuộc địa. Nhiều khi ông cãi miễn phí cho những tội phạm chính trị.


Luật sư Nguyễn Mạnh Tường
Nguồn:Thế Kỷ 21
--------------------------------------------------------------------------------

Ông đi theo Việt Minh rất sớm, ngay từ 1942. Khi việc thương lượng với Pháp thất bại, năm 1946 chính phủ Hồ Chí Minh ra bưng kháng chiến, Nguyễn Mạnh Tường cũng đi theo. Nhưng vì xuất thân từ thành phần phi vô sản, lại chịu ảnh hưởng sâu đậm của văn hóa tư sản, nên ông không được trọng dụng. Khi Hồ Chí Minh thành lập chính phủ liên hiệp năm 1945 người ta thấy có những người như Nguyễn Hữu Đang, Nguyễn Văn Huyên, Hoàng Minh Giám, Tạ Quang Bửu, Trần Đăng Khoa… mà không thấy tên Nguyễn Mạnh Tường ai cũng lấy làm lạ. Nhưng không vì vậy mà ông tỏ dấu hiệu gì bất mãn.

Nhờ có hai bằng tiến sĩ Pháp ông được ông Hồ cho làm phụ tá cho Võ Nguyên Giáp trong hội nghị Đà Lạt năm 1946 để đàm phán với Pháp. Hội nghị đã đi đến thất bại và cho ông cái kinh nghiệm bản thân với chủ trương giáo điều, thiển cận của các nhà lãnh đạo cộng sản. Lập trường ngoại giao mền dẻo của ông trong vấn đề thương lượng với phái đoàn Pháp bị lãnh đạo Hà Nội phê phán là “sợ Pháp”.

Trong kháng chiến ông được cử làm “thày cãi” tại tòa án khu 3 (Thanh Hóa). Vì giữ lập trường tư pháp độc lập, nên ông lại bị chuyển sang ngành giáo dục, giữ vai giảng viên, phục vụ tại “đại học dự bị”, do Trần Văn Giầu, một trí thức cộng sản miền Nam thất sủng làm giám đốc.
Mặc dù không được trọng dụng, lại còn bị hiểu lầm, bạc đãi, Nguyễn Mạnh Tường vẫn một lòng cúc cung phục vụ kháng chiến, vì ông đã trót theo kháng chiến và nghĩ rằng kháng chiến có chính nghĩa, có công trong việc đánh bại thực dân Pháp. Ông còn hăng hái vận động nhiều trí thức khác ủng hộ Việt Minh nữa.

Ngày 10/10/1954, khi chính phủ Hồ Chí Minh, theo hiệp định Giơ-ne-vơ (Geneva) qui định, vào tiếp thu Hà Nội, Nguyễn Mạnh Tường cũng từ khu 3 về thành phố này là nơi chôn nhau cắt rốn của ông.

Cho mãi đến sau “CCRĐ” ông mới nhìn thấu bản chất của đảng và chế độ. Nhân chính sách sửa sai ban bố sau đó, ông đã đọc một bài tham luận dài tại phiên họp của mặt trận Tổ Quốc ngày 30/10/1956, hùng hồn phê phán những sai lầm của đảng. Một tuần sau người đọc thấy bài tham luận trên được đăng trên tờ báo Nhân Văn tháng 11 năm 1956. Và không biết bằng cách nào nó cũng lọt được ra nước ngoài. Thế là ông bị qui kết là đi theo nhóm Nguyễn Hữu Đang, Trần Dần, những người đứng đầu phong trào chống đảng lúc ấy, mặc dù họ chỉ phê phán những sai lầm hay quá trớn của một số cán bộ, chứ thực ra cũng chẳng dám ngang nhiên chống đối nào. Trường Chinh, nguyên tổng bí thư đảng Lao Động, trưởng ban cải cách ruộng đất, người trực tiếp chịu trách nhiệm về những sai lầm trong CCRĐ, liền coi Nguyễn Mạnh Tường là kẻ thù. Ông ta sai Lê Đức Thọ mở chiến dịch triệt hạ uy tín và trừng phạt ông cùng với một số trí thức khác cũng có xu hướng phê bình đảng như Trần Đức Thảo, Phan Khôi, Trương Tửu (Nguyễn Bách Khoa), Nguyễn Hữu Đang

Vì không biết để đề phòng, Nguyễn Mạnh Tường đã nói mạnh hơn nữa tại buổi sinh hoạt do đảng Dân Chủ tổ chức tại câu lạc bộ Đoàn Kết. Ông kêu gọi giới trí thức hướng dẫn quần chúng dấn thân vào công cuộc tranh đấu cho tự do dân chủ. Kêu gọi tranh đấu cho tự do dân chủ chính là kêu gọi chống đảng và chế độ. Vì chế độ là chế độ chuyên chính, tức độc tài, từ định nghĩa của đảng, từ chủ trương của Mác. Có nghĩa là Nguyễn Mạnh Tường đã phạm pháp quả tang. Vì đang trong thời kỳ sửa sai, nên bộ chính trị không dám để cho đám Lê Đức Thọ và Trần Quốc Hoàn bắt giam những người có tên trong nhóm Nhân Văn - Giai Phẩm, mà chúng cho rằng Nguyễn Mạnh Tường là một tay thủ lãnh. Tuy nhiên gần 200 người đã phải chịu những biện pháp trừng trị bí mật không theo một án lệnh hay văn bản nào. (2) Trong dịp này Nguyễn Mạnh Tường đã bị đi cải tạo lao động. Cho đến 1960 mới được cho về nhà, chịu sự quản chế.

Năm 1964 Phạm Văn Đồng có ý định cử Nguyễn Mạnh Tường làm phó chủ nhiệm ủy ban khoa học xã hội, dưới quyền Nguyễn Khánh Toàn. Nhưng ông không nhận. Từ đó cho đến cuối đời ông sống ẩn dật, cô quạnh trong cảnh túng thiếu chật vật cho đến khi mất. Có lúc ông đã phải bán sách quý cho người ta gói hàng để có tiền mua gạo. Và cũng có lúc phải đốt bản thảo thay củi. Tuy nhiên ông đã dồn sức tàn hơi kiệt vào tác phẩm “Un Excommunié” để nói lên những điều sai lầm, tội ác và những hành động quái dị của cái gọi là chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Ông mất tại nhà riêng ở Hà Nội, vì bị tai biến mạch máu não, ngày 13/06/1997, thọ 88 tuổi.


Một vài điểm nổi bật trong bài tham luận của Nguyễn Mạnh Tường đọc ngày 30/10/1956:

Trong cuốn “Trăm Hoa Đua Nở Trên Đất Bắc” của Hoàng Văn Chí, Văn Hóa xuất bản tại Saigon năm 1959, từ trang 293 (phần phụ lục) có đăng nguyên văn bài tham luận này dài ba chục trang. Diễn giả nêu lên 4 điểm chính:

A.Vấn đề pháp lý trong cải cách ruộng đất.
B.Các nguyên nhân sai lầm.
C.Bất chấp chuyên môn.
D.Phương hướng sửa chữa các sai lầm.

Ngay trong đoạn mở đầu Nguyễn Mạnh Tường đã thẳng thắn chỉ ra rằng:

…theo ý tôi các sai lầm (trong CCRĐ, MV) chỉ là biểu hiện điển hình và bi đát nhất của những thiếu sót trong sự lãnh đạo của đảng Lao Động. Do đó tôi xin phép được góp ý kiến xây dựng quan điểm lãnh đạo của đảng Lao Động.


Cũng trong đoạn mở đầu Nguyễn Mạnh Tường đã làm một cuộc so sánh có mãnh lực dìm chế độ Hà Nội xuống đất đen:


Lắng nghe dư luận đồng bào Hà Nội thôi ta được biết rằng có ít ra một doanh nghiệp quốc gia lãng phí bao nhiêu triệu trong khi dưới chế độ Pháp thuộc cũng doanh nghiệp ấy mang lại cho thực dân đế quốc những số lãi khổng lồ.


Về hộ khẩu thì cán bộ tỏ vẻ không phải là gìn giữ an ninh trật tự, phá vỡ cơ sở của địch, trái lại quấy nhiễu nhân dân, tạo ra một đời sống thành thị điêu đứng cho tất cả.


Thêm một tiếng nói nữa về đời sống cán bộ tập kết:


Ta quên thế nào được các đồng bào tập kết ra ngoài Bắc, số phận con cái của họ ở Hà Nội, Hải Phòng, số phận của chính họ, bi đát quá nỗi?


Về điểm A, tác giả so sánh hai khẩu hiệu một bên của chế độ, một bên của pháp lý:


Khi đưa ra khẩu hiệu: “Thà chết mười người oan còn hơn để sót một địch”, thì khẩu hiệu này chẳng những quá tả một cách vô lý mà còn phản lại cách mạng là đàng khác nũa….Khẩu hiệu của pháp lý thì khác hẳn: “Thà 10 địch sót còn hơn một người bị kết án oan.”


Về điểm B. Những nguyên nhân sai lầm, ông viết:


Sở dĩ ta không để ý đến giải pháp pháp lý là vì có 3 lý do:

1.Quan điểm ta, địch, thù, bạn rất mơ hồ.
2.Ta bất chấp pháp luật, lấy chính trị lấn áp pháp lý.
3.Ta bất chấp chuyên môn.


Sau đây là vài đoạn trong chuyện cộng sản bất chấp chuyên môn:


…Trong 10 năm qua ta thấy một tình trạng quái gở. Chính trị ám ảnh đầu óc chúng ta đến nỗi hai chữ "lập trường" làm ta mất ăn mất ngủ. Nếu dùng một hình ảnh duy tâm, tôi ví lập trường như cái oan hồn theo đuổi ngày đêm kẻ nào đã hãm hại chủ nó…

Dầu sao ở Việt Nam chúng ta đã xảy ra những việc như sau đây, ta cần ghi lại để con cháu ta cười muôn thuở: Khi chọn một người vặn lái ô tô, ta không hỏi người ấy có bằng vặn lái bao năm, ta chỉ hỏi: “có lập trường không?” Kết quả là: từ hai năm nay, riêng trong thủ đô Hà Nội, hàng trăm tai nạn xảy ra, do các người vặn lái ô tô có lập trường mà không nắm chuyên môn. Khi đưa tới bệnh viện, một bệnh nhân cấp cứu, vấn đề mang ra thảo luận trước tiên là: "bệnh nhân thành phần giai cấp nào? Chữa cho địa chủ thì “mất lập trường”. Để nó chết mới chứng minh mình có lập trường” (hiện tượng do bác sĩ Nguyễn Xuân Nguyên đưa ra). Tại sao có những hiện tượng quái gở như vậy? Là vì chính trị chiếm đóng, tất cả các khu vực trong nhận thức của chúng ta, làm chúng ta mất cả cái nhân đạo tối thiểu của con người, làm chúng ta khước từ cả chân lý, chân lý cho chúng ta biết rằng chính trị không thể nào thay thế cho chuyên môn, không làm được việc của chuyên môn.


Về điểm D, phương hướng sửa chữa sai lầm, Nguyễn Mạnh Tường đề nghị

1.Một chế độ pháp trị chân chính.
2. Một chế độ thực sự dân chủ. Cho các đoàn thể nhân dân được quyền nói lên ý kiến của quần chúng mà họ tập họp. Và cuối cùng là một chế độ tự do ngôn luận, tự do xuất bản báo chí.

Trong tham luận này Nguyễn Mạnh Tường cũng có nói đến hiện tượng sau đại hội 3 của đảng Lao Động, có rất nhiều đồng bào muốn bỏ miền Bắc vào Nam.


Nếu chính thể của ta tốt tại sao lại có người dụng ý xa lánh với trong lòng nỗi đau khổ bi đát? Nếu cách mạng mang lại ánh sáng và hạnh phúc, sao lại có người lo ngại trước cách mạng, đau đớn vì cách mạng?…


Xem ra Nguyễn Mạnh Tường cũng tán thành chủ trương của Khrutshchev, khi ông nói:


Nếu không có quyết nghị của đại hội lần thứ 20 của đảng cộng sản Liên Xô, nếu không có những sai lầm cực kỳ tai hại trong CCRĐ, ta chưa mở mắt được, ta sẽ còn thấy bao nhiêu máu oan chảy thành suối, thành sông, bao nhiêu người kính yêu cách mạng mà vẫn đau xót rời bỏ cách mạng. Tuy ta phải trả giá quá cao, nhưng bây giờ ta biết rõ nguyên do của các đau khổ của ta: ta thiếu dân chủ."

(Còn tiếp)


© DCVOnline

--------------------------------------------------------------------------------
(1) “Kẻ bị vạ tuyệt thông" (nguyên văn Un Excommunie, Hanoi 1954-1991: Proces d'un intellectuel", Kẻ bị khai trừ, Hà Nội từ 1954 đến 1991: Vụ án của một trí thức”) có nghĩa bị khai trừ ra khỏi cộng đồng, khỏi đảng), Quê Mẹ xuất bản, Paris, 1991, trang 199.
(2) Trừ Nguyễn Hữu Đang bị án 15 năm tù và bà nhà văn nữ Thụy An cũng bị bắt giam.

dcv

“Kẻ bị vạ tuyệt thông” (Kết)
--------------------------------------------------------------------
talawas Nguyễn Mạnh Tường - Qua những sai lầm trong Cải cách ...
Luật sư Nguyễn Mạnh Tường (1909-1996), năm 23 tuổi đă đậu hai bằng Tiến sĩ Văn khoa và Luật khoa ở Đại học Montpellier, Pháp. Sau khi về nước, ...www.talawas.org/talaDB/showFile.php?res=4412&rb=07

Thảm kịch “Nhân Văn Giai Phẩm”
Trong số 1 có một bài ngắn mang tựa đề: “Ý kiến của Luật sư Nguyễn Mạnh Tường, Giáo sư đại học”, trong đó ông Tường trình bày ý kiến thẳng thắn về mở rộng ...thongtin.brinkster.net/diendan/thamkichnhanvangiaipham.htm

BBCVietnamese.com
Đây là trường hợp của Nguyễn Mạnh Tường,Trần Đức Thảo, Dương Quỳnh Hoa, Nguyễn Ngọc Lan.... Những người ngây thơ dễ dàng tin là CS sống có tình, ...www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/2007/02/070227_nguyen_ngoclan.shtml

Tội Ác Cộng Sản VN - radiochantroimoi.com
7/07/2006, -, Phương hướng sửa chữa các sai lầm của chính sách Cải Cách Ruộng Đất - Nguyễn Mạnh Tường. •, 30/06/2006, -, Chính sách sai lầm về cải cách ...www.radiochantroimoi.com/spip.php?rubrique3&debut_articles=30

KHÍ PHÁCH CÒN
Một thiên tài khác của đất nước – Nguyễn Mạnh Tường, năm 23 tuổi đã đỗ một lúc hai bằng Tiến sĩ Luật và Văn chương ở Pháp – chỉ đọc một bài tham luận, ...www.daivietquocdandang.com/khiphach.htm

Qua những sai lầm trong Cải cách Ruộng đất - Xây dựng quan điểm lãnh đạo
Bài phát biểu năm 1956 phần I
Bài phát biểu năm 1956 phần II

Nguyễn Mạnh Tường – Wikipedia tiếng Việt
Luật sư Nguyễn Mạnh Tường sinh năm 1909 tại phố Hàng Đào, Hà Nội. Ông theo học tại trường Albert Sarrault Hà Nội và đỗ tú tài năm 16 tuổi. ...vi.wikipedia.org/wiki/Nguyễn_Mạnh_Tường

Thảo luận:Nguyễn Mạnh Tường – Wikipedia tiếng Việt
Trích dẫn: "Ngày 30 tháng 10 năm 1956 luật sư Nguyễn Mạnh Tường, với tư cách thành viên của Mặt trận Tổ quốc, đã đọc một bài diễn văn tại một cuộc họp của ...vi.wikipedia.org/wiki/Thảo_luận:Nguyễn_Mạnh_Tường

Bịt miệng nhà thơ, bịt miệng sinh viên - Phạm Huỳnh - (25/05/2007)
Vụ án Nhân Văn Giai Phẩm & việc xét lại - (11/05/2007)
Cái ngày ấy rồi cũng phải tới - (5/05/2007)
Ba Mươi tháng Tư, 32 năm sau đường về nghĩa trang - Giao Chỉ - (4/05/2007)
Cuộc thảm sát 141 quân cán chính Việt Nam Cộng Hòa tại Phú Yên vào 1975 của CSVN - (27/04/2007)
Cướp, cướp mãi bàn tay không ngừng nghỉ - Trần Khải Thanh Thuỷ - (20/04/2007)


• 26/01/2007 - Những hành động cấu kết với thực dân Pháp của Hồ Chí Minh vào 1946

• 21/07/2006 - Sự dã man trong chính sách lao tù CSVN - Nguyễn Huệ Nhật
• 14/07/2006 - Thảm trạng thuyền nhân - Trần Nhân Định
• 7/07/2006 - Phương hướng sửa chữa các sai lầm của chính sách Cải Cách Ruộng Đất - Nguyễn Mạnh Tường
• 30/06/2006 - Chính sách sai lầm về cải cách ruông đất - Nguyễn Mạnh Tường
• 23/06/2006 - Về chính sách cải cách ruộng đất tại Việt Nam.

Aucun commentaire: